Mẹ đã "trói" nó lại bằng giây xích tình yêu để nó không
bao giờ xa lìa Cha nó nữa. "Giây xích" ấy được Mẹ kết bằng những hoa
hồng Mân Côi.
Tôi được sinh ra trong một gia đình Công Giáo và được cha mẹ cho đi
học trường các dì phước. Dạo ấy, tôi vẫn còn nhỏ lắm nên chưa ý thức được thế
nào là giữ đạo. Chỉ đi Lễ Chúa Nhật và các ngày lễ buộc vì cha mẹ bắt phải đi
và vì sợ mắc tội trọng.
Tôi tiếp tục sống cuộc sống như thế sau khi rời khỏi Việt Nam. Thời
gian trôi qua, với những thú vui, những quyến rũ của thế gian đã dần dần kéo
tôi xa Chúa. Thánh lễ Chúa Nhật đối với tôi lúc ấy như là một cái gì dư thừa và
vô ích; vui thì đi nhà thờ, buồn thì tôi ở nhà hoặc đi chơi với bạn bè. Những ý
thức về tội cũng dần dần biến đi. Tôi thanh thản kéo dài cuộc sống trong tăm
tối như thế cho đến một ngày...
Mẹ Maria vẫn hằng theo dõi bước chân tôi trên mọi nẽo đường tôi đi
để đưa tôi trở về cùng Chúa mà tôi nào có hay!
Ngày nọ, vào khoảng năm 1993, anh tôi đến thăm vợ chồng tôi, và
trước khi ra về, anh ấy hỏi chúng tôi có biết lần hạt Mân Côi không. Tôi nói
rằng lần chuỗi thì biết nhưng không biết suy gẫm các Mầu Nhiệm. Mấy ngày sau
anh tôi trở lại và cho chúng tôi mượn quyển sách có tựa đề là "Bí Mật Kinh
Mân Côi" của Thánh Louis-Marie-de-Montfort. Tôi nhận lấy vì sợ nếu tôi từ
chối sẽ làm anh tôi buồn. Trong lòng thì chẳng thiết tha đọc thứ sách mà tôi
cho là chán nhất, vì tôi chỉ đọc tiểu thuyết mà thôi.
Một ngày kia, vợ chồng tôi rủ nhau đi bơi, vì không có sách nào khác
để mang theo đọc nên đành lấy theo sách Bí Mật Kinh Mân Côi.
Thấy những phép lạ Mẹ Maria làm qua Kinh Mân Côi, chúng tôi nói với
nhau rằng: "Mình đọc thử Kinh Mân Côi xem sao". Danh từ "đọc thử"
bao gồm ý nghĩa rằng tôi không tin và còn muốn thử thách Mẹ Maria. Vậy mà Mẹ
không quở phạt và như là âu yếm tươi cười thách đố vợ chồng tôi: "thì hai
con cứ thử đọc kinh Mân Côi đi...".
Sau tám tháng trời lần hạt Mân Côi, ban đầu chỉ một chuỗi một ngày,
nhưng thật là nhạt nhẽo và nặng nề, lại còn thêm chia trí, nhưng chúng tôi vẫn
kiên trì hình như là do lòng tò mò thúc đẩy. Thế rồi 2 chuỗi, 3 chuỗi một ngày
cho đến lúc việc lần hạt Mân Côi như là cơm bánh hằng ngày, không có thì như
thiếu thốn điều gì.
Cuộc đời chúng tôi dần dần thay đổi, những thú vui trần thế mà hồi
nào tôi cho là niềm hạnh phúc thì giờ đây lại trở thành hư vô. Nào là những
buổi tối đi cinéma, những buổi họp bạn, ca hát Karaoke thâu đêm... Tất cả giờ
đây đều làm tôi chán ngán, tôi thầm nghĩ sao hồi đó mình ngu thế không biết,
những thứ đó có gì đâu mà vui, để cho mình phải tốn thì giờ, tốn tiền và tổn
hại cho sức khỏe. Và đó là phép lạ mà Mẹ Maria đã làm cho linh hồn tôi.
Nhưng Mẹ lại còn củng cố đức tin của tôi bằng một phép lạ bên ngoài.
Ngày nọ, đang lúc ngủ mê, tôi bỗng giựt mình thức giấc vì một mùi thơm nồng nàn
của hoa hồng, thơm loan ra cả phòng tôi. Nữa mê nữa tỉnh tôi ngỡ rằng có lẽ tôi
làm rơi chai dầu thơm hoa hồng, nhưng nào có phải, tôi đâu bao giờ xài dầu thơm
hoa hồng!
Mùi hoa hồng là sự hiện diện của Mẹ Maria, mùi thơm của hoa hồng
trên Thiên Quốc chứ không phải của thế gian này, và rồi chuỗi mân côi của tôi
cũng thơm, cả năm trời như thế.
Tôi vui mừng lắm vì hiểu rằng có lẽ Mẹ thật vui lòng vì thấy tôi trở
về cùng Chúa. Dần dần Mẹ dẫn tôi đến Chúa. Lúc nào Mẹ cũng thế, không bao giờ
Mẹ giữ điều gì cho riêng mình, mục đích của Mẹ vẫn là Chúa Giêsu. Mẹ dẫn tôi
đến nhà thờ, nơi mà tôi đã xa cách từ lâu lắm rồi. Bắt đầu bằng Thánh Lễ Chúa
Nhật, dĩ nhiên là Mẹ dẫn tôi đến Toà Giải Tội trước tiên. Tôi còn nhớ, chưa bao
giờ tôi xưng tội tha thiết như vậy, nước mắt cứ lăn dài trên má. Hết Thánh lễ
Chúa Nhật rồi thì Thánh Lễ thứ Bảy, cứ thế mà tiếp tục, cho đến bây giờ thì vợ
chồng tôi khao khát Chúa Giêsu Thánh Thể đến nỗi không bỏ một Thánh lễ nào, kể
cả những ngày trong tuần.
Một đêm nọ tôi nằm mơ thấy Mẹ Mân Côi, tay cầm tràng hạt như trong
những bức tượng mà tôi thường thấy qua, tôi thấy cả chính tôi trong giấc mơ,
tôi đang cầm sợi giây roi và quất vào một cái gì đó. Mẹ nói với tôi : "Mỗi
một kinh Kính Mừng con đọc trong tràn hạt Mân Côi là mỗi roi đòn con quất Satan
đó".
Có những đêm thức trắng, ngồi bên bàn thờ nhỏ trong phòng, tôi chẳng
cầu nguyện được gì, nhưng chỉ biết khóc, cho đến lúc mặt trời mọc. Những giọt
lệ ăn năn sao mà ngọt ngào quá! Nó là những thuốc thơm xoa dịu những vết thương
trên thân thể Chúa tôi. Phải, những roi đòn, mão gai và đinh sắt vẫn còn in sâu
trên mình Chúa bởi những tội lỗi tôi đã phạm... Và Chúa đã nhận lấy những giọt
nước mắt thống hối này. Ngài đã tỏ ra bằng một mùi thơm trầm hương pha lẫn hoa
huệ, toả ra từ bàn thờ. Mùa hương đó thật nồng nàn, và được tái diễn cả tháng
này qua tháng nọ; mỗi khi tôi lần hạt Mân Côi và tâm sự với Chúa, ngay cả những
lúc tôi ngủ say, thể như Chúa nói với tôi: "Cha luôn ở bên con, đừng lìa
xa Cha nữa".
Chúa ôi! con cảm tạ Chúa đã nhẫn nại chờ đợi con quay trở về cùng
Chúa mà không để con chết trong lúc linh hồn con đắm chìm trong bóng đêm tội
lỗi.
Lạy Mẹ Maria! không có Mẹ thì con sẽ ra sao? Vì con chẳng đáng được Chúa
thứ tha, chỉ đáng bị luận phạt mà thôi.
Bạn đọc thân mến! những dòng chữ này được viết bằng nước mắt của một
linh hồn thống hối ăn năn. Tôi khóc vì tội lỗi mình gây bao nhiêu đau đớn cho
Chúa và Mẹ Maria, tôi còn khóc vì cảm nghiệm thế nào là Lòng Thương Xót vô bến
bờ của Chúa dành cho linh hồn tôi nói riêng, và Lòng Thương Xót đó còn trải dài
và tuôn đổ xuống mỗi linh hồn chúng ta. Hãy trở về! hãy trở về cùng Cha nhân
từ, Ngài đang mỏi mắt trông chờ chúng ta từng phút từng giây.
Còn một điều tôi muốn tỏ cùng bạn đọc. Trong thời gian tôi lần hạt
Mân Côi và được Mẹ ban ơn trở về cùng Chúa, Satan rất tức giận. Hắn ta tung ra
những mánh lới hầu làm vợ chồng tôi hoảng sợ mà bỏ không lần hạt nữa.
Rất nhiều hiện tượng xảy ra nhưng vì để tránh dài dòng nên tôi không
viết ra chi tiết. Chỉ xin bạn đọc đặt câu hỏi: "vì sao hắn ta lại làm như
thế?".
Cũng chỉ vì Kinh Mân Côi đã phá tan mưu chước của nó, và giật khỏi
tay nó biết bao nhiêu là linh hồn! Nhưng đừng sợ, đã có Mẹ Maria là sức mạnh
của chúng ta, hãy "trở nên những gót chân của Mẹ để đạp đầu Satan"
(lời Mẹ nói với cha Stephano Gobbi, Phong Trào Linh Mục Dức Mẹ)
Hỡi những linh hồn đau khổ, cô đơn, không tìm được hạnh phúc của
cuộc đời và không định được hướng đi. Bạn đừng chán nản, hãy đến bên Mẹ Maria
bằng phép lần hạt Mân Côi. Mẹ sẽ ban cho bạn hạnh phúc tuyệt hảo là chính Chúa
Giêsu, con Chí Thánh của Mẹ. Chúa Giêsu sẽ lấp đầy khoảng trống trong tâm hồn
bạn bằng chính Ngài. Rồi đây bạn sẽ chẳng còn mơ ước gì nữa, ngoài việc yêu mến
Chúa và Mẹ Maria và làm cho các Ngài được mến yêu.
Hỡi những linh hồn thánh thiện! bạn có muốn làm vui lòng Chúa Giêsu
không? Còn gì làm vui lòng Chúa hơn là khi Chúa thấy người Mẹ dấu yêu của Chúa
được các con cái yêu mến và cậy tin!
Vậy hãy sùng kính Mẹ Maria hơn nữa, hãy nghe lời Mẹ dạy trong những
lần Mẹ hiện ra đây đó trên khắp thế giới "các con hãy lần hạt Mân
Côi". Tôi xin bạn đừng xem thường phép lần hạt Mân Côi và cho rằng đó là
những lời kinh vô nghĩa, mất thì giờ. Kinh Mân Côi là khí giới của bạn đấy! Cha
Thánh Pio, Năm Dấu khi đau đớn trên giường, gọi một thày và nói : "hãy đưa
cho tôi khí giới của tôi". Vật gì mà ngài gọi là khí giới của ngài? Đó là
sâu chuỗi đó các bạn.
Hãy yêu mến Mẹ đi, Mẹ sẽ làm bạn nên thánh như Mẹ đã làm cho các
Thánh khi các ngài còn trên dương thế. Mẹ sẽ dẫn chúng ta đến tận Thánh Tâm
Chúa Giêsu bằng con đường tắt, vừa ngắn gọn, vừa êm ái.
"Lạy Chúa, con ví mình như cánh lục bình kia;
Còn Chúa là Giòng Sông
Lục bình không thể nào sống tách rời Con Nước kia được
Dù bao nhiêu bão táp, cuối cùng rồi Chúa cũng đưa con về đến bến bình
yên".
Lạy Mẹ Maria! con nguyện đền đáp ơn Mẹ bằng cách khuyến khích mọi
người con quen biết lần hạt Mân Côi và nhất là yêu mến Mẹ, sẵn sàng tận hiến
cho Trái Tim Vẹn Sạch Mẹ để Mẹ dạy dỗ chúng con luôn sống sao đẹp lòng Chúa và
cuối cùng được hưởng phúc Thiên đàng, là nơi Chúa dọn sẵn chỗ chờ đợi mỗi người
chúng con. Xin cho con nguyện "lấy tình đáp tình" Mẹ nhé.